Biểu cảm về người bạn thân
Chia sẻ với các bạn học sinh bài văn biểu cảm về người bạn thân của em – ai trong chúng ta cũng từng có một người đã và đang gắn bó trong quãng đời học sinh. Với bài văn này tin chắc rằng các bạn sẽ có thêm ý tham khảo để viết văn kết quả cao.
This post: Biểu cảm về người bạn thân
Biểu cảm về người bạn thân của em
Nhà văn A. Manzoni đã từng nói rằng: “Một trong những hạnh phúc lớn nhất ở đời này là tình bạn, và một trong những hạnh phúc của tình bạn là có một người để gửi gắm những tâm sự thầm kín”. Thật vậy, cuộc sống của con người sẽ trở nên trẻ nhạt và vô vị biết nhường nào nếu như ta không có một người bạn tri kỉ. Bạn là người cùng ta sẻ chia tất cả những niềm vui, nỗi buồn, động viên, khích lệ tinh thần khi ta gục gã, thất bại, sẵn sàng giúp đỡ không quản ngại khó khăn lúc ta thực sự cần. Và may mắn biết bao, tôi cũng có một người bạn thân tuyệt vời như thế, đó chính là Mai Anh.
Chúng tôi gặp gỡ và quen biết nhau từ những ngày tiểu học, mà chính xác là bắt đầu từ năm lớp 4. Năm ấy, gia đình tôi có vài vấn đề nên bố mẹ chuyển từ thành phố về quê. Tôi phải chuyển trường, ngậm ngùi chia tay bạn bè cũ trong tiếc nuối.Việc hòa nhập và làm quen với môi trường mới không hề dễ dàng với một cô bé 10 tuổi là tôi lúc bấy giờ. Ban đầu, tôi rất e dè và sợ sệt, ngại tiếp xúc, ngại giao tiếp, thu mình trong góc lớp, một phần vì nhớ bạn bè ở trường cũ, một phần vì tủi thân. Rồi một ngày đẹp trời, Mai Anh chủ động bước đến, đưa cho tôi một cây kẹo mút có thắt hình nơ hồng rất xinh xắn khéo léo, và nói: “ Cậu làm bạn với tớ nha, tớ tên là Mai Anh”. Và tình bạn của chúng tôi đã bắt đầu theo cách tự nhiên như thế.
Lúc đầu, chúng tôi cũng chỉ thỉnh thoảng trò chuyện với nhau như những người bạn bình thường nhưng càng tiếp xúc và nói chuyện nhiều, tôi càng bị ấn tượng bởi những phẩm chất tốt đẹp của cô bạn thân ấy. Mai Anh trong tôi luôn là một cô gái năng nổ, nhiệt huyết, hoạt bát, náo động, bản lĩnh, sẵn sàng giúp đỡ người khác mà không màng khó khăn vất vả. Bạn có gương mặt bầu bĩnh trắng trẻo, đôi mắt to đen lánh tỏa sáng cùng cánh mũi cao thanh tú hài hòa với tổng thể khuôn mặt, toát lên sự thanh thoát, điềm đạm nhưng vẫn thu hút ánh nhìn của người khác. Và điều tôi thích nhất ở Mai Anh chính là nụ cười tỏa nắng như ánh mặt trời, nụ cười có sức mạnh thần kì giúp tôi giải tỏa những căng thẳng stress mỗi khi áp lực về bài vở, xoa dịu những uất ức đôi khi có phần trẻ con nông nổi, và giúp tôi lấy lại được niềm tin, động lực sau những thất vọng.
Tôi và Mai Anh có khá nhiều sở thích chung với nhau. Cả hai đều thích đọc truyện tranh, làm đồ thủ công hand-made, mê làm bánh và đặc biệt là viết lách. Tôi nhớ những buổi chiều tan học, hai đứa tung tăng trên chiếc xe đạp đã cũ dạo quanh bờ biển Nhật Lệ yên bình, tận hưởng khoảnh khắc hòa mình vào cơn gió mát sảng khoái, quên đi những áp lực học hành. Chúng tôi ngồi dưới bãi đất đá kể cho nhau biết bao nhiêu là chuyện, từ chuyện bố mẹ đặt kì vọng vào chúng tôi ra sao, đến chuyện bạn A và bạn B yêu nhau bị người lớn phát hiện, rồi chuyện cái Linh quên làm bài tập về nhà bị cô giáo mắng, đến chuyện thằng hàng xóm của Mai Anh học giỏi chăm ngoan nhưng mỗi tội xấu trai,…. Không biết bao nhiêu câu chuyện hài hước dở khóc dở cười trên trời dưới đất đã được kể ra trên mỏm đất đá bình dị ấy, chỉ biết rằng, chúng tôi đã rất vui vẻ và quý trọng những phút giây chơi đùa với nhau.
Có một kỉ niệm mà tôi không thể nào quên được. Năm lớp 5, sau khi đội mưa một quãng đường dài từ trường, tôi bị sốt la liệt phải nằm ở nhà suốt một tuần lễ. Giai đoạn đấy đang cận kề mùa thi nên tôi cũng lo lắng sốt ruột, và sợ rằng mình sẽ không thể theo kịp bài trên lớp. Và lúc ấy,chính Mai Anh là người đã giúp tôi ghi chép đầy đủ tất cả những bài học trên lớp. Lặn lội đạp xe hơn 5 cây số đến nhà tôi mỗi ngày để giảng lại cho tôi phần kiến thức khó, luôn động viên khích lệ tôi cố lên. Khoảnh khắc nhìn thấy những giọt mồ hôi đổ trên trán đầm đìa nhưng vẫn nở nụ cười hồn nhiên ân cần giảng bài nhiệt tình của Mai Anh, tôi thực sự xúc động nghẹn ngào. Và từ đó, tình bạn của chúng tôi càng trở nên keo sơn bền chặt gắn bó.
Thời gian cứ thế trôi qua thấm thoát, tình bạn của tôi và Mai Anh cũng lớn dần hơn theo năm tháng. Chúng tôi may mắn được học cùng lớp ở bậc Trung học cơ sở, và cùng nhau chia sẻ nhiều tâm tư nguyện vọng, những ước mơ hoài bão lớn lao sau này. Mai Anh có khát vọng được trở thành một tiếp viên hàng không, bởi vì bạn ấy muốn được đi du lịch nhiều nơi trên thế giới, khám phá những mảnh đất mới, gặp gỡ những người bạn mới và sống một cuộc sống đầy thú vị. Và bạn ấy luôn cố gắng nỗ lực từng ngày để theo đuổi niềm đam mê đó. Mai Anh học rất giỏi, luôn đứng ở vị trí top đầu của lớp. Bạn ấy chăm chỉ , siêng năng, cần cù, luôn được thầy cô yêu mến, bạn bè kính nể . Và tôi tin rằng, Mai Anh sẽ thực hiện được nguyện vọng của mình.
Mặc dù bây giờ chúng tôi không còn ở gần bên nhau. Bạn ấy chuyển vào Hà Nội sinh sống cùng bố mẹ nhưng chúng tôi vẫn giữ liên lạc với nhau. Mai Anh hay gửi cho tôi những bức ảnh phố phường Hà Nội bình yên lúc chiều tàn. Kể cho tôi nghe về ngôi trường mới, thầy cô mới và những bỡ ngỡ lúc ban đầu. Chúng tôi hay động viên nhau cố lên và khi rảnh vẫn thao thao bất tuyệt về đủ mọi câu chuyện trên đời. Tôi vẫn rất yêu quý Mai Anh và hứa nếu có cơ hội, nhất định sẽ ra Hà Nội thăm bạn. Và dù khoảng cách địa lí xa như thế nào nữa, Mai Anh vẫn luôn là người bạn thân tốt nhất trong trái tim của tôi.
Bạn có yêu thích bài văn biểu cảm về người bạn thân bên trên hay không? Nếu có ý kiến xin vui lòng đóng góp bên dưới nhé.
Bản quyền bài viết thuộc trường Mầm Non Ánh Dương. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận.
Nguồn chia sẻ: Trường Mầm Non Ánh Dương (mamnonanhduongvt.edu.vn)
Source: Mamnonanhduongvt.edu.vn
Category: Giáo dục