Giáo dục

Biểu cảm về mái trường thân yêu lớp 7, 10

Biểu cảm về mái trường thân yêu lớp 7, 10

Biểu cảm về mái trường mà học sinh gắn bó, có thể là ngôi trường trước kia từng học hoặc đang học. Bài văn này nằm trong số các bài văn biểu cảm hay nhất được Mầm Non Ánh Dương books biên soạn nhằm giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo khi viết tập làm văn.

This post: Biểu cảm về mái trường thân yêu lớp 7, 10

Bài văn biểu cảm về mái trường

Chắc hẳn trong cuộc đời của mỗi chúng ta, không ai có thể quên được khoảng thời gian được cắp sách đến trường. Đó là những kỉ niệm đẹp nhất về mái nhà thứ hai yêu dấu, nơi có thầy cô tận tâm yêu thương những đứa học trò còn ngỗ nghịch và cứng đầu, nơi có bạn bè thân yêu chia sẻ cùng ta bao nhiêu câu chuyện vui buồn giận hờn. Cất giữ cho ta những cảm xúc rung động đầu đời của tuổi mới lớn thật ngây ngô và đẹp đẽ. Mái trường THCS Chu Văn An trong tôi là một khoảng trời đẹp bình yên như thế.

Những kí ức về ngày đầu nhập học dường như chưa bao giờ phai mờ trong kí ức của tôi. Đến hiện tại bây giờ, khi đã là một cô nữ sinh cấp ba trưởng thành và chững chạc. Những xúc cảm bồi hồi lo lắng rụt rè vẫn vẹn nguyên như mới hôm qua.

Tháng 8 – tháng giao mùa từ cuối hạ sang đầu thu- tháng mà những chùm hoa phượng đỏ tươi bắt đầu thưa thớt vơi nhẹ và cái nóng oi bức náo nhiệt của mùa hè đã dần nhường chỗ cho những cơn gió heo may se lạnh đầu thu, báo hiệu một mùa tựu trường mới, với những hành trang mới đang đón đợi ở phía trước. Ngày đầu nhập học, tôi mang tâm trạng hơi bỡ ngỡ và sợ sệt. Thế nhưng, Chu Văn An hoàn toàn xoa dịu và cuốn đi những lo lắng ngại ngần phút ban đầu đó bằng những tình cảm hồ hởi, nồng nhiệt và chân thành nhất. Các anh chị học sinh của trường tổ chức liên hoan vui ca múa hát chào đón lứa “ lính mới” sắp nhập học, tận tình tư vấn, giải đáp những thắc mắc và trấn an tinh thần chúng tôi. Thầy cô nhẹ nhàng hiền dịu ân cần giúp đỡ và tiếp thêm động lực, sự tự tin khiến tôi yên tâm hơn với quyết định gắn bó với ngôi trường này của mình.

Mọi vật trên thế gian đều sợ lớp bụi của thời gian, bởi nó sẽ xóa nhòa đi tất cả những gì hiện hữu tươi đẹp nhất. Còn đối với tôi, tôi sẽ không để lớp bụi ấy phủ mờ đi những kỉ niệm, dấu ấn học trò của mình trong ngày đầu tựu trường và hơn hết đó là bốn năm quý giá thiêng liêng tươi đẹp tôi được sống và học hỏi kiến thức trong tình thương yêu đùm bọc của mái trường cấp hai ấy. Điều mà tôi nhớ nhất, và cảm thấy thực sự may mắn và biết ơn đó là được dạy dỗ, dìu dắt bởi những người lái đò thầm lặng cần mẫn miệt mài trên bục giảng, không quản ngại khó khăn giải đáp cho chúng tôi từng bài toán khó, câu văn ý thơ phức tạp,những công thức hóa học rối ren đôi khi đánh gục làm tôi buông xuôi bất lực nhưng chính thầy cô là người đã vực tôi dậy sau những thất bại ấy, động viên khích lệ tinh thần tiếp thêm sức mạnh để tôi cố gắng nỗ lực phấn đấu nhiều hơn nữa.Thầy cô không chỉ giúp chúng tôi vạch ra một hướng đi tương lai đứng đắn, sáng suốt  mà còn là người mẹ hiền tận tụy ân cần dạy dỗ chúng tôi trong từng bài học nhỏ nhất. Thầy dạy chúng tôi phải luôn biết yêu thương và chia sẻ với những người bất hạnh, luôn tôn trọng biết ơn công lao của cha mẹ và sống có tình có nghĩa. Tiếng giảng bài thân thương như vẫn còn văng vẳng đâu đây. Làm sao có thể quên được những giọt nước mắt hạnh phúc của thầy cô khi chứng kiến học trò của mình đạt điểm cao, giành được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi lớn và dần trưởng thành theo năm tháng. Và tôi cũng hối hận nhiều lắm bởi đôi khi, vì sự nông nổi bốc đồng của những đứa trẻ mới lớn thiếu suy nghĩ mà hành động dại dột, làm thầy cô buồn lòng…

Và cái tôi học được nhiều nhất suốt những năm tháng cấp hai ấy chính là tinh thần thép và ý chí không bao giờ được dễ dàng bỏ cuộc. Tôi vẫn còn nhớ câu nói của thầy hiệu trưởng ngày ấy khắc sâu trong kí ức tôi đến tận bây giờ: “Con người sinh ra là để sống, để vươn lên và hòa nhập với cộng đồng. Ai trong chúng ta cũng đều có một ước mơ, một khát vọng riêng cho mình. Cho dù đó là ước mơ nhỏ hay to, cao xa hay thấp hèn. Nếu con người sống mà không có ước mơ thì chỉ như một cỗ máy. Khát vọng vươn lên đó chính là mục đích sống của con người.”. Câu nói đó đã trở thành tôn chỉ gối đầu giường để tôi luôn luôn nỗ lực hằng ngày, không bao giờ dễ dàng đầu hàng trước trở ngại tạm thời phía trước, và tôi đã thành công khi thi vào được trường cấp 3 mà mình hằng mơ ước.

Không chỉ có vậy, tình yêu đối với mái trường mang trên THCS Chu Văn An còn được tạo nên từ những kỉ niệm trong sáng đẹp đẽ với những người bạn yêu dấu. Từ những người xa lạ không quen biết nhau và cả nụ cười gượng gạo ngại ngùng ngày đầu gặp gỡ. Chúng tôi đã trở nên thân thiết gắn bó với nhau qua thời gian, cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, giận hờn, cả những áp lực học hành điểm số,… Tôi còn nhớ những khoảnh khắc cả lũ cùng nhau hò hát trong đêm trại hè của trường. Rồi cùng nhau tham gia các hoạt động tình nguyện đi phát cơm miễn phí, chung tay ủng hộ áo quần cho trẻ em khó khăn,… Những hoạt động ấy đã gắn kết tình bạn của chúng tôi.

Thời gian thấm thoát trôi đi, dù không còn sống dưới mái trường cấp hai Chu Văn An. Đối với tôi vẫn sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng ngày tháng tươi đẹp ấy. Như câu hát:

                       Dù cho tung cánh muôn phương

                   Ơn thầy, tình bạn, nghĩa trường không phai !

Bài văn biểu cảm về mái trường hi vọng sẽ giúp học sinh viết văn biểu cảm tốt hơn và có kết quả cao khi viết tập làm văn trên lớp.

Bản quyền bài viết thuộc trường THPT thành Phố Sóc Trăng. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: Trường Mầm Non Ánh Dương (mamnonanhduongvt.edu.vn)

Source: Mamnonanhduongvt.edu.vn
Category: Giáo dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button