Giáo dục

Kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em

Đề bài: Kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em

ke lai cau chuyen cay but than theo loi ke cua em

This post: Kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em

Kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em
 

I. Dàn ý Kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em (Chuẩn)

1. Mở bài

Giới thiệu về nhân vật Mã Lương (Hoàn cảnh, tinh thần hiếu học, tài năng đặc biệt)

2. Thân bài

– Mã Lương yêu thích học vẽ, khát khao có một chiếc bút để thỏa mãn đam mê.
– Trong giấc mơ, Mã Lương đã gặp một cụ già râu tóc bạc phơ và được tặng chiếc bút thần.
– Chiếc bút thần dưới bàn tay Mã Lương đều biến những nét vẽ trở thành đồ vật thực.
– Mã Lương đã dùng bút để vẽ dụng cụ lao động, đồ đạc cho những người dân nghèo.
– Biết tin về Mã Lương và chiếc bút thần, tên địa chủ tham lam đã bắt em về và bắt vẽ vàng bạc châu báu cho hắn –> Mã Lương không vẽ, em đã vẽ con ngựa và chạy thoát.
– Mã Lương vẽ tranh bán nhưng lại làm rơi giọt mực vào bức tranh khiến con cò trong tranh vỗ cánh bay đi
– Tin đến tai nhà vua tham lam, Mã Lương bị bắt vào cung
– Mã Lương không vẽ theo yêu cầu của nhà vua tham lam, em dùng cây bút thần vẽ bão tố khiến vua và lũ quan tham lam, độc ác bị chìm thuyền mà chết.

3. Kết bài

Câu chuyện về Mã Lương được lan truyền rộng rãi nhưng không ai biết Mã Lương đi đâu.

 

II. Bài văn mẫu Kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em
 

1. Kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em, mẫu số 1:

Ngày xưa có một em bé rất thông minh tên gọi Mã Lương. Em vốn thích học vẽ từ nhỏ nhưng cha mẹ đều mất sớm, nhà nghèo đến nỗi không có cả tiền mà mua bút. Nhưng hàng ngày khi kiếm củi, em lấy que vạch xuống đất vẽ những con chim đang bay trên trời. Lúc cắt cỏ ven sông em lại nhúng tay xuống nước mà vẽ tôm vẽ cá. Về nhà trên bốn bức tường chỗ nào cũng đầy nét vẽ.

Thời gian trôi qua, nhờ chăm chỉ luyện tập Mã Lương tiến bộ rất nhanh. Em vẽ vật gì cũng giống hệt khiến người ta xem tranh mà cứ ngỡ như được nghe chim hót, được xem cá bơi lội tung tăng. Thế nhưng, chiếc bút vẽ vẫn là một niềm khao khát mà Mã Lương chưa có được.

Nhưng một đêm nọ, đang nằm ngủ rất say em chợt nhìn thấy một cụ già râu tóc bạc phơ hiện ra trước mặt, đưa cho em một cây bút và nói:
– Đây là cây bút thần! Con hãy cầm lấy, nó sẽ giúp con được nhiều điều.
Mã Lương nhìn cây bút đẹp quá bèn reo lên sung sướng rồi em cảm ơn ông cụ.

Tỉnh dậy không ngờ giấc mơ của Mã Lương lại thành hiện thực, chiếc bút vẽ vẫn nằm gọn trong tay. Em liền cất những nét vẽ đầu tiên. Em vẽ cá, cá liền trườn xuống nước, bơi lội tung tăng. Em vẽ chim, chim bỗng vụt lên trời cất vang tiếng hót. Mã Lương vừa thấy bất ngờ lại vừa thấy lạ lẫm vô cùng..

Văn mẫu hướng dẫn kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em

Thế là từ đó, Mã Lương đem cây bút của mình đi vẽ đồ đạc cho tất cả Chưng người nghèo khó trong làng. Tin cậu bé có cây bút thần lợi hại bay tới tai tên địa chủ giàu nhất cả vùng. Hắn liền sai người tới bắt Mã Lương về để vẽ theo ý hắn. Nhưng vốn tính tình khẳng khái, lại rất hiểu bụng dạ tham lam của lũ nhà giàu, em nhất quyết không vẽ cho hắn bất cứ thứ gì. Ức quá! Tên địa chủ bèn nhốt em vào chuồng ngựa vì hắn rằng nếu để cho em đói rét thì không thể nào chống lệnh được. Nào ngờ ở trong chuồng ngựa em vẫn ngồi bên một bếp lửa hồng và ăn bánh ngon lành. Tất cả đều từ cây bút vẽ. Tức quá, tên địa chủ bèn sai người đến giết Mã Lương để cướp bút thần.

Nhưng mấy chục tên đầy tớ vừa hung hăng xông tới thì em đã vọt ra ngoài bằng một chiếc thang vẽ trên tường. Bọn chúng đuổi theo, Mã Lương vẽ ngựa rồi lên ngựa phi nhanh. Nhưng vẫn có tiếng người huyên náo với tiếng gươm khua loáng thoáng sau lưng. Mã Lương bèn lặng lẽ vẽ một chiếc cung rồi giương cung bắn đúng họng tên địa chủ tham lam gian ác.

Đi suốt mấy ngày đêm. Mã Lương quyết định dừng chân ở một thị trấn nho nhỏ, chẳng có việc làm, em đành vẽ tranh đem bán nhưng vì sợ lộ nên các bức tranh đều thiếu nét: chim thì thiếu mỏ, gà thì thiếu chân,… Nhưng một hôm vì ý định vẽ con cò thiếu mắt, em lại để rơi một giọt mực vào đúng chỗ định chừa ra, cứ thế là chú cò xoè cánh bay đi. Chuyện lạ đến tai vua. Vua bèn sai lính đón Mã Lương về kinh đô. Biết bụng dạ của bọn vua quan nhưng vì yếu thế, em đành nghe theo.

Về đến cung, vua bắt em vẽ bao nhiêu thứ nhưng em đều không chịu làm theo, bảo vẽ rồng, em vẽ con cóc ghẻ, bảo vẽ núi vàng em vẽ ngay núi đá,…

Cuối cùng vua đành dụ dỗ gả công chúa cho để bảo em vẽ biển. Em liền giả vờ chấp nhận. Em vẽ biển êm đềm với bao nhiêu loài cá đẹp. Vua thích thú đòi vẽ thuyền, em cũng nghe theo. Rồi vua đòi có gió và sóng biển, Mã Lương bèn điểm thêm vài nét bút. Nhưng rồi em cứ giả bộ không nghe thấy, càng ngày càng đậm to hơn nữa. Biển nổi sóng ầm ầm xô thuyền nghiêng ngả rồi bị gió bão đánh dập nát chìm xuống dưới biển khơi. Tất cả bọn vua quan tham lam gian ác đều chết hết không chừa một tên nào.

Câu chuyện về Mã Lương và bút thần sau đó truyền đi khắp nước nhưng không ai biết cậu đi đâu, có người bảo cậu về quê nhưng người khác lại nói cậu đi khắp nơi để vẽ cho những người nghèo khổ.

 

2. Kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em, mẫu số 2:

Trong chương trình Văn học lớp 6, chúng tôi được học một câu truyện cổ tích Trung Quốc. Câu chuyện kể về chú bé tên là Mã Lương có tài vẽ rất đẹp. Cùng với cây bút thần chú đã giúp dân làng xây dựng cuộc sống.

Mã Lương thích vẽ và vẽ rất đẹp nhưng lại mồ côi cha mẹ từ sớm. Cuộc sống vất vả, thiếu thốn nên không có tiền mua giấy và bút vẽ. Những lúc rảnh rỗi, em lại lấy que vẽ xuống đất, vẽ trên đá. Thậm chí, em vẽ kín cả những bức tường ở nhà. Càng ngày em vẽ càng đẹp, trông giống như thật. Em khao khát có được một chiếc bút lông. Một đêm em nằm mơ thấy có một vị tiên hiện ra, tặng cho em cây bút. Tỉnh dậy em thấy trên tay mình đang nắm chặt cây bút tiên ông cho. Em vui lắm. Có bút, em vẽ ngay một con chim. Bức vẽ vừa hoàn thành, chim cất cánh bay lên từ trang giấy. Mã Lương biết là mình có bút thần. Ngay lập tức, em vẽ ra đồ vật cần thiết giúp mọi người trong làng.

Việc em có bút thần bay đến tai một tên địa chủ, hắn lập tức cho người bắt em. Hắn dỗ dành em, bảo em vẽ những thứ hắn yêu cầu. Nhưng em nhất định không chịu vẽ. Tức giận, hắn nhốt em vào chuồng ngựa, không cho ăn. Hắn nghĩ em đã chết đói. Nhưng Mã lương đã vẽ ra lò sưởi, vẽ bánh nướng để ăn và cả cái thang để trốn. Tên địa chủ cho người xông vào định giết em, cướp lấy cây bút thần nhưng Mã Lương đã trốn mất, chỉ còn chiếc thang và bức tường đổ vỡ. Địa chủ leo lên thang đuổi theo Mã Lương. Qua được ba bậc, hắn ngã nhào, chiếc thang biến mất. Hắn cho đầy tớ đuổi theo. Mã Lương ngồi trên ngựa, vẽ cung tên bắn trúng họng tên địa chủ, hắn ngã nhào xuống đất.

Mã Lương phi ngựa suốt mấy ngày đêm, em dừng lại ở một thị trấn nhỏ. Mọi người ở đây không biết em là ai. Em vẽ tranh để bán nhưng bao giờ trong tranh cũng thiếu một chi tiết. Một lần do bất cẩn, em làm rớt một giọt mực vào con cò trắng thiếu mắt, cò cất cánh bay. Tin đồn bay đến tại tên vua gian ác và tham lam. Vua cho lính bắt em, vua bắt em vẽ rồng, em liền vẽ một con cóc ghẻ; vua bắt vẽ phượng hoàng em vẽ gà trụi lông. Hai con vật xấu xí đó cứ nhảy nhót khắp nơi trong cung khiến vua vô cùng tức giận. Hắn cho giam em vào ngục, cướp lấy bút thần và hí hửng mang ra vẽ nhưng cây bút không vẽ theo ý muốn của vua. Vua vẽ núi vàng nhưng chẳng thấy vàng đâu, chỉ thấy núi đá, những viên đá lăn từ trên xuống suýt chút nữa đè bẹp vua. Nhưng tên vua tham lam không hề dừng lại, hắn lại vẽ thỏi vàng. Lần này, những thỏi vàng biến thành con mãng xà dài, miệng đỏ lòm, tiến về phía hắn. Nếu không có quần thần, chắc hắn đã bỏ mạng.

Hai lần suýt chết khiến hắn tỉnh ngộ. Hắn biết, nếu không có Mã Lương, hắn sẽ không làm được gì cả mặc dù có bút thần. Hắn dỗ dành và hứa gả công chúa cho em. Cuối cùng, Mã Lương đồng ý. Hắn vui mừng bảo em vẽ biển. Mã Lương vung bút, biển xanh dịu dàng hiện ra, Mã Lương vẽ thêm cá, tôm; vua muốn dạo chơi, Mã Lương vẽ thuyền. Vua muốn gió thổi đưa thuyền đi nhanh, Mã Lương đưa nét bút, gió nhè nhẹ thổi. Vua thích quá, hô lên: “Cho gió thêm! Cho gió thêm!” Mã Lương tô thêm vài nét bút, gió nổi lên dữ dội, thuyền bị chao đảo. Vua sợ hãi thét lên: “Dừng lại, dừng lại ngay”. Nhưng Mã Lương lại đưa thêm nhiều nét bút, sóng biển nổi lên dữ dội, bão tố kéo đến, mây đen kịt trời. Sóng lớn làm lật thuyền, vua chết.

Câu chuyện Mã Lương giết được tên vua độc ác đã được truyền tụng khắp nơi. Nhưng không ai biết sau đó Mã Lương đi đâu. Có người nói Mã Lương trở về quê cũ. Nhưng cũng có người bảo Mã Lương đi khắp nơi để cứu giúp những người nghèo khổ.

———————–HẾT—————————-

Bên cạnh Kể lại câu chuyện Cây bút thần theo lời kể của em các em cần tìm hiểu thêm những nội dung Ngữ Văn khác như Soạn bài Cây bút thần hay phần Soạn bài Thạch Sanh nhằm củng cố kiến thức Ngữ Văn của mình.

Bản quyền bài viết thuộc trường THPT thành Phố Sóc Trăng. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: Trường Mầm Non Ánh Dương (mamnonanhduongvt.edu.vn)

Source: Mamnonanhduongvt.edu.vn
Category: Giáo dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button