Cảm nghĩ về thiên nhiên con người trong thời khắc chuyển mùa
Bài văn mẫu tham khảo cho bài viết số 1 lớp 10 đề 2 có yêu cầu cảm nghĩ về thiên nhiên con người trong thời khắc chuyển mùa các bạn quan tâm hãy xem một bài biên soạn bên dưới nhé.
This post: Cảm nghĩ về thiên nhiên con người trong thời khắc chuyển mùa
Bài tham khảo:
Đối với mỗi cột mốc thời gian trong năm thì theo bạn khoảng thời gian nào là đẹp nhất ? Một năm có bốn mùa, mỗi mùa lại có một vẻ đẹp và nét đặc trưng riêng của chính mình và dường như đằng sau sự yêu thích đó là câu chuyện, tâm sự khác nhau của mỗi người. Đối với riêng tôi khoảng thời gian đẹp nhất trong năm là vào thời điểm giao mùa, cuối thu đầu đông và đó cũng là thời điểm tôi chia tay gia đình, người thân để đến với ước mơ của chính mình cũng là khoảnh khắc tôi chia tay cậu, người bạn của tôi.
Thức dậy vào một sáng cuối thu là khi cái nắng đã không còn gây gắt tiết trời bắt đầu se se lạnh màu của khói sương nhè nhẹ cho lòng ta một cảm giác bâng khuân và buồn man mác. Mang trên vai là chiếc balo nhỏ đựng đầy sách vở chuẩn bị cho một ngày mới đến trường, tôi đi qua từng con phố rồi đến một công viên xanh xanh với những cây liễu rủ bóng có lẽ đây là lúc tôi cảm nhận được rõ rệt tiết trời lúc giao mùa. Lúc thu đã sắp cạn màu nắng và những cơn gió đông đã bắt đầu về thăm những con phố tự nhiên tôi thấy nhớ, nhớ khoảnh khắc phố giao mùa. Có một con phố nhỏ tựa như chỉ để riêng tôi nhớ về, con phố mà tôi đã đi qua không biết bao nhiêu lần, chứa chan không biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp của tôi và cậu. Tất cả nhẹ nhang và êm ái, chẳng phải cái ồn ả lúc tan tầm cũng chẳng phải cái ngược xuôi hối hả của hàng chục triệu dân giữa cơm áo gạo tiền mà lại rất bình yên và dung dị. Cái tất cả đó bao gồm con phố nhỏ, bao gồm cả sự thân quen và trong đó có cả cậu. Con phố nhỏ mùa này chắc đã ngập trong heo mây, một tối lang thang qua những con đường quen khi đèn đường đã bắt đầu ngã màu hiu hắt, khi những cột đèn vàng nhấp nháy bắt đầu sáng, khi tiếng coi xe đã dần một vắng đi, khi những ánh sáng xanh đỏ từ bảng hiệu dần tắt, lặng nghe tiếng đêm dần một rõ hơn, hít một hơi dài giữa cái không khí ấy ta như lạc giữa hư vô, nhẹ nhàng đến lạ. Có một con phố nhỏ như thế về đêm, con phố vắng mà đôi bạn cùng nhau đi về, đi qua những khoảng vắng không tên văng vẳng đâu đó là lời chia tay đầy tiếc nuối giữa con phố tĩnh lặng. Phố giao mùa là những ngày của sự dở dở ươn ươn khi bạn bắt gặp một cô nàng trên người là bộ váy công sở với chiếc áo sơ mi ngắn tay thi thoảng lại nghiêng mình trong gió rồi đâu đó là một cô gái với chiếc áo len mỏng quàng trên cổ là chiếc khăn voan chạy thật chậm như để heo mây vướn tóc. Vậy đấy phố giao mùa thật rõ ràng ngay trong trang phục hàng ngày của con người, có ai đó chú ý và mỉm cười thích thú. Có một con phố cho những chiếc xe đạp về đêm, đạp xe trên con phố vắng ngắm cảnh từ xa xa ồn ào và tấp nập còn nơi đây chỉ có ta và ta, lúc đó bạn sẽ biết tiết trời giao mùa khiến những khung cảnh và lòng người hòa vào nhau như thế nào. Có một con phố như thế đấy, con phố của riêng tôi. Phố đến với tôi như một điều tự nhiên nhất, tôi đến với phố vào một ngày cuối thu và tạm biệt phố vào cái ngày đầu đông ấy. Vậy trong khoảnh khắc giao mùa đó người ta gọi là cuối thu hay đầu đông nhỉ? Có phải cũng giống nhau không ? kết thúc của mùa thu nhẹ nhàng sẽ bắt đầu một mùa đông se lạnh để đến khi xa rồi người ta sẽ phải nhớ mãi rằng có một nơi như thế,có một khoảnh khắc như thế để nhớ về.
Cũng chẳng biết nơi đó có gì lại làm tôi nhớ về, để khi tôi đi xa nơi đó luôn nằm sâu trong một góc tâm hồn. Có lẽ không chỉ tôi mà trong lòng các bạn cũng luôn có một nơi để nhớ về, luôn có một khoảnh khắc mà tâm trí sẽ khắc ghi mãi như cảnh sắc đẹp nhất ngự trị trong lòng bạn để bạn mãi chẳng quên.
Võ Hạnh
Bản quyền bài viết thuộc trường Mầm Non Ánh Dương. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận.
Nguồn chia sẻ: Trường Mầm Non Ánh Dương (mamnonanhduongvt.edu.vn)
Source: Mamnonanhduongvt.edu.vn
Category: Giáo dục