Giáo dục

Tình yêu lứa đôi trong bài thơ số 28 của tập Người làm vườn

Đề bài: Tình yêu lứa đôi trong bài thơ số 28 của tập Người làm vườn

tinh yeu lua doi trong bai tho so 28 cua tap nguoi lam vuon

Bài văn mẫu Tình yêu lứa đôi trong bài thơ số 28 của tập Người làm vườn

This post: Tình yêu lứa đôi trong bài thơ số 28 của tập Người làm vườn

Bài mẫu: Tình yêu lứa đôi trong bài thơ số 28 của tập Người làm vườn

Tình yêu luôn là đề tài hấp dẫn trong thi ca nhạc họa, bởi sự tinh tế và diệu kỳ của nó, tình yêu mang nhiều bí ẩn, mà đến những chuyên gia tâm lý tài giỏi nhất cũng chẳng thể nào giải thích được. Nắm bắt được những khía cạnh đặc sắc ấy, trong bài thơ số 28 thuộc tập Người làm vườn, Ta-go – Nhà văn hóa lớn của Ấn Độ, đã có những vần thơ hết sức nồng nàn và trong sáng để cắt nghĩa cho tình yêu, như những lời tâm tình ngọt ngào của chàng trai đang yêu dành cho cô gái mình yêu.

“Đôi mắt băn khoăn của em buồn

Đôi mắt em muốn nhìn vào tâm tưởng của anh.

Như trăng kia muốn vào sâu biển cả.”

Quả thực trong tình yêu đối với bất cứ ai, đặc biệt là người phụ nữ họ luôn muốn được hiểu về người mà mình yêu, đó chính là động lực tiếp thêm niềm tin cho họ trao hết tình cảm của mình. Nhà thơ tinh tế so sánh người con gái với mặt trăng vừa sáng đẹp lại thanh cao bay bổng, đặt chàng trai với tâm hồn biển cả, sâu xa, mang trong mình nhiều bí mật mà ánh trăng dù có sáng đến mấy cũng chẳng thể nào thấu suốt. Chính bởi thế mà đôi mắt người con gái vẫn thường băn khoăn trong một nỗi buồn không tên, trong cảm giác chơi vơi thiếu an toàn. Cách so sánh này là biểu tượng cho một tình yêu đẹp đẽ bất diệt tựa như hình ảnh thiên nhiên sóng đôi vĩnh cửu “trăng-biển” mãi mãi chẳng thể chia lìa, tiêu tan.

Để loại bỏ những mối lo ấy, chàng trai đã có lời tâm tình:

“Anh đã để cuộc đời anh trần trụi dưới mắt em,

Anh không giấu em một điều gì.

Chính vì thế mà em không biết gì tất cả về anh”

Chàng trai ấy đã sẵn sàng phơi bày tất cả những gì bản thân có trước mắt cô gái, ấy là sự hy sinh cao cả cho tình yêu, hết lòng vì tình yêu. Nhưng nghịch lý ở chỗ càng cố bày tỏ thì cô gái lại càng không hiểu và không thể hiểu thêm nữa, bởi thế giới nội tâm của một người đàn ông phong phú biết chừng nào, tất cả những gì ta có thể nắm bắt chỉ là vỏ bề ngoài, là bề nổi của một khía cạnh nào đó.

“Nếu đời anh chỉ là viên ngọc,

anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh

và xâu thành một chuỗi

quàng vào cổ em.

Nếu đời anh chỉ là một đóa hoa

tròn trịa, dịu dàng và bé bỏng,

anh sẽ hái nó ra đặt lên mái tóc em.”

Và để chứng minh cho tình yêu sâu sắc của mình chàng trai đã đưa ra những giả thiết, nếu đời là viên ngọc quý giá, thì anh sẵn sàng đập tan nó để làm thành vòng cổ cho cô gái, để hằng ngày được kề cận cô gái. Hay nếu là một đóa hoa rực rỡ thanh cao, anh cũng tình nguyện ngắt mình xuống để điểm tô thêm cho mái tóc nàng. Vậy có thể thấy tình yêu của chàng trai là một tình yêu sẵn sàng hy sinh và làm tất cả cho người mình yêu, không màng đến bản thân. Thế nhưng tất cả chỉ là giả định, thực tế chàng trai ấy lại là một trái tim, một trái tim yêu thật nồng nàn và khó nắm bắt.

“Nhưng em ơi, đời anh là một trái tim

Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó,

Em là nữ hoàng của vương quốc đó

Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu.”

Chàng trai đã thú nhận về cuộc đời mình, ấy là một trái tim vô bờ bến, cũng khẳng định cô gái là nữ hoàng duy nhất ngự trị nhưng éo le làm sao khi chính nữ hoàng cũng chẳng biết nổi biên giới của mảnh đất mình cai quản. Thật sự trái tim và tình yêu là một cái gì đó rất khó có thể giải thích và định nghĩa.

“Nếu trái tim anh là một phút giây lạc thú

Nó sẽ nở ra thành một nụ cười nhẹ nhõm

Và em thấu suốt rất nhanh.

Nếu trái tim anh chỉ là khổ đau

Nó sẽ tan ra thành lệ trong

Và lặng im phản chiếu nỗi niềm u ẩn.”

Theo lời chàng trai, trái tim chẳng phải là “một phút giây lạc thú” dễ dàng nở ra thành “nụ cười nhẹ nhõm”, cũng không phải là toàn bộ “khổ đau” để nhanh chóng tan thành “lệ trong” mà hơn hết trái tim là một cái gì đó to lớn và phức tạp hơn rất nhiều.

“Nhưng em ơi, trái tim anh lại là tình yêu,

Nỗi vui sướng khổ đau của nó là vô biên.

Những đòi hỏi và sự giàu sang của nó là trường cửu

Trái tim anh cũng ở gần em như chính đời em vậy

Nhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu”

Đúng vậy trái tim của chàng trai ấy lại là tình yêu, một trái tim ngập tràn tình yêu, với những nỗi niềm vui sướng khổ đau “vô biên” chẳng giấy bút nào kể hết. Hơn thế nữa trái tim đặc biệt ở chỗ, một khi đã yêu thì sẵn sàng đòi hỏi rất nhiều tình cảm từ đối phương, luôn có cảm giác sợ mất sợ được, và nó cũng sẵn sàng hy sinh, cho đi tất cả mà không một ai có thể đong đếm được hết. Kết lại lời tâm tình chàng trai vẫn thầm khẳng định “Trái tim anh cũng ở gần em như chính đời em vậy”, rằng tình yêu ấy chưa một phút một giây nào đổi thay, chỉ là cô gái ấy sẽ chẳng bao giờ nắm bắt được tất cả, bởi sự phức tạp và rắc rối mà con tim chàng trai mang lại.

Tóm lại tình yêu lứa đôi là một sự kiến tạo kỳ diệu của tạo hóa, hai người gặp nhau vốn đã là duyên có phận hay không lại là một vấn đề khác, khi mà con tim và tình yêu vẫn luôn phức tạp và nhiều cung đường lắt léo đến vậy. Điều đó đòi hỏi từ cả hai người một tấm lòng yêu thương cao cả, lòng bao dung, sự thấu hiểu đầy chân thành cho nhau, chỉ có vậy với vượt qua được cái khoảng cách vô biên mà trái tim mỗi người đem lại trong tình yêu.

Xem thêm các bài viết cùng chủ để trên Taimienphi.vn

– Phân tích bài thơ số 28
– Soạn văn lớp 11 – Bài thơ số 28
– Những cảm nhận sâu sắc của anh (chị) về Bài thơ số 28

Bản quyền bài viết thuộc trường THPT thành Phố Sóc Trăng. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: Trường Mầm Non Ánh Dương (mamnonanhduongvt.edu.vn)

Source: Mamnonanhduongvt.edu.vn
Category: Giáo dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button