Giáo dục

Phân tích những hình ảnh so sánh trong truyện ngắn Tôi đi học

Đề bài: Phân tích những hình ảnh so sánh trong truyện ngắn Tôi đi học

phan tich nhung hinh anh so sanh trong truyen ngan toi di hoc

This post: Phân tích những hình ảnh so sánh trong truyện ngắn Tôi đi học

Phân tích những hình ảnh so sánh trong truyện ngắn Tôi đi học
 

I. Dàn ý Phân tích những hình ảnh so sánh trong truyện ngắn Tôi đi học (Chuẩn)

1. Mở bài

Giới thiệu đôi nét về Thanh Tịnh và truyện ngắn tôi đi học

2. Thân bài

– Phân tích những hình ảnh so sánh:
+ Hình ảnh “những cảm giác trong sáng” nảy nở như “mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”:
+ Hình ảnh ” ý nghĩ vừa non nớt vừa ngây thơ” thoáng qua trong tâm trí như “một làn mây lướt ngừng trên ngọn núi”…(Còn tiếp)

>> Xem chi tiết Dàn ý Phân tích những hình ảnh so sánh trong truyện ngắn Tôi đi học tại đây.

 

II. Bài văn mẫu Phân tích những hình ảnh so sánh trong truyện ngắn Tôi đi học (Chuẩn)

Trong cuộc đời ai cũng sẽ có những khoảng thời gian đáng nhớ, đó là những kỉ niệm quý giá sẽ theo ta đến suốt cuộc đời. Ai cũng có những kỉ niệm như vậy và với Thanh Tịnh có lẽ điều mà ông không thể nào quên được là ký ức về buổi đầu tiên đến trường. Bao tâm tư, xúc cảm được nhà thơ gửi gắm qua tác phẩm ” Tôi đi học”. Trong tác phẩm có những hình ảnh so sánh đặc sắc mang đậm giá trị nghệ thuật.

Buổi học đầu đời luôn để lại những ấn tượng sâu đậm trong lòng mỗi người, thật vậy cảm giác ấy mạnh mẽ đến mức cứ mỗi độ thu về con người ta lại bồi hồi nhớ lại. Đó là những ngày thu se se lạnh, bầu trời quang đãng, cũng là bầu trời ấy nhưng đó đã là chuyện của 30 năm về trước. Thế nhưng dù thời gian có qua đi, dù con người kia có lớn lên và trưởng thành nhưng từng dòng kí ức, từng xúc cảm của một thủa cắp sách đến trường ông vẫn không thể nào quên được. Cảm giác ấy thật trong sáng, mọi thứ diễn ra tự nhiên như “mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”. Hoa cỏ đại diện cho sự thanh cao, sự tinh khôi thuần khiết của đất trời, hoa luôn mang đến cho con người ta một cảm giác dễ chịu, thanh lọc tâm hồn con người. Thật vậy Thanh Tịnh đã sử dụng hình ảnh những bông hoa tươi để miêu tả những cảm xúc đang dâng trào trong lòng mình là tự nhiên và ông đang đón nhận chúng, hòa mình vào để sống lại những ngày tháng xưa cũ.

Là trẻ con ai mà chẳng có lúc ngây dại, đôi khi cố tỏ ra rằng mình đã trưởng thành, nhiều lúc muốn tự tay mình làm việc thế nhưng cái non nớt vụng về lại không cho phép chúng thực hiện được mong muốn của mình. Và khi còn là một đứa trẻ Thanh Tịnh cũng đã từng như vậy. Vào cái ngày đầu tiên cắp sách đến trường, lẽo đẽo bước chân theo mẹ đầy bồi hồi, xúc động. Cũng là con đường làng quá đỗi quen thuộc, vẫn là những cảnh vật thường ngày thế nhưng hôm nay mọi thứ bỗng thay đổi đến lạ và đứa trẻ ấy cũng đã nhận ra được sự thay đổi đó đến từ việc hôm nay mình đi học. Khoác trên vai mình bộ quần áo mới và đứa trẻ ấy bỗng cảm thấy mình đã lớn, trong cái suy nghĩ non nớt ấy nảy ra bao nhiêu điều, cậu cảm thấy mình cần có trách nhiệm với cuộc sống của mình hơn, cảm thấy mình phải chăm chỉ học tập và không còn có thời gian ham chơi với lúc bạn như thường ngày. Để chứng minh rằng mình đã lớn lên cậu bé muốn tự mình cầm sách vở, muốn được hãnh diện với bạn bè thế nhưng khi nghe mẹ bảo để mẹ cầm cho thì cậu lại nghĩ đó là công việc của người thạo. Ý nghĩ non nớt đầy thơ dại ấy đột nhiên nảy ra như những đám mây lướt ngang qua trên ngọn núi để rồi bây giờ sau mấy chục năm hồi tưởng lại tác giả lại không kìm nổi lòng mình.

Hình ảnh so sánh tiếp theo mà tác giả sử dụng đó chính là ngôi trường Mĩ Lí. Trường học là nơi giáo dục con người, là mái ấm thứ hai mà bất kì con người nào đều dành trọn tuổi thơ bên nó. Thật vậy Thanh Tịnh đã thật khéo léo khi so sánh “trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Áp”. Trong suy nghĩ của một đứa trẻ ngày đầu tiên bước chân vào ngôi trường rộng lớn ấy ngoài cảm giác lạ lẫm, bối rối em còn nhận ra vẻ uy nghi và trang nghiêm của ngôi trường, ngày trước cũng đã có lần ghé qua ngôi trường khi đi chơi với lũ bạn nhưng khi ấy trong mắt đứa trẻ ngôi trường chỉ là thứ xa lạ nhưng bây giờ khi sắp trở thành một phần của nó em lại cảm thấy nó xinh xắn và uy nghiêm biết bao. Nhận thức về ngôi trường của đứa trẻ đã bắt đầu thay đổi và đó là những xúc cảm đầu tiên của chặng đường trưởng thành hơn.

Đặt chân đến những nơi xa lạ, phải làm quen với những thứ lạ hoắc ai mà chẳng có phần lo sợ. Thật vậy ở hình ảnh so sánh cuối cùng tác giả đã khéo léo dùng hình ảnh những chú chim non trên bờ tổ để tượng trưng cho hình ảnh của những chú bé cùng cảnh ngộ với mình. Chúng chỉ là những tờ giấy trắng ngây dại, e sợ, ngập ngừng khi bước ra thế giới rộng lớn. Bẽn lẽn, lo âu thế nhưng tất cả đều khao khát học hành, mang trong mình những ước mơ về một tươi lai tươi sáng, ước mơ chinh phục thế giới, làm chủ vận mệnh của mình.

Và đó cũng là hình ảnh so sánh cuối cùng trong tác phẩm, một hình ảnh mang đậm ý nghĩa thể hiện được đúng tâm trạng của những đứa trẻ non nớt. Dù thời gian qua đi nhưng những xúc cảm về buổi đầu tiên cắp sách đến trường sẽ chẳng thể phai nhạt trong lòng mỗi người, không chỉ riêng tác giả mà ai trong chúng ta cũng đã có những kí ức như vậy. Đó là những kí ức đẹp vô vàn sẽ theo ta đến hết cuộc đời.

——————-HẾT——————

Cùng trở về với những cảm xúc trong sáng và những kí ức của ngày đầu đến trường qua tác phẩm Tôi đi học của Thanh Tịnh, các em có thể tham khảo thêm những bài văn mẫu đặc sắc khác như: Thuyết minh truyện ngắn Tôi đi học của Thanh Tịnh, Chất trữ tình trong văn bản Tôi đi học của Thanh Tịnh, Phân tích tâm trạng của nhân vật tôi trong buổi tựu trường qua truyện ngắn Tôi đi học, Cảm nhận của em về chất thơ trong truyện Tôi đi học.

Bản quyền bài viết thuộc trường Mầm Non Ánh Dương. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận.
Nguồn chia sẻ: Trường Mầm Non Ánh Dương (mamnonanhduongvt.edu.vn)

Source: Mamnonanhduongvt.edu.vn
Category: Giáo dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button